Tag Archive | Hạnh Trường

CHUYỆN LÀNG GỐM (12)

Gió chạy dài trên mặt sông , tiếng sóng và tiếng mái chèo vỗ sóng oàng oạng . Con thuyền lướt đi trong không gian thấm đẫm hương hoa xoan . Tiếng than vãn của người giáp thủ nghe như tiếng lầu bầu :
– Sao ta lại có thể lại khờ thế được cơ chứ ! Rõ ràng lũ chim nhớn nhác ở đám cây có cái quân vô lại ấy rình rập ! Mình ngu thật lúc nào trung sỹ cũng nhắc quan sát và suy đoán may mà chúng không trang bị cung tên …  Continue reading

CHUYỆN LÀNG GỐM (13)

Bài tập đầu tiên trong quân ngũ của chàng là bài né đòn . Giáp thủ cho đóng hai cái cọc cao bằng đầu người , dây chăng cao ngang vai . Mỗi giáp hai dây , lính đứng tấn chéo bên . Giáp thủ hô tả , lính thụp người xuống né về bên tả , giáp thủ hô hữu lính lại thụp người né về bên hữu .  Continue reading

CHUYỆN LÀNG GỐM (14)

Là vùng đầm lầy sông nước việc đi lại từ thời cổ vẫn là thuyền bè , thậm chí người ta còn kết bè rồi làm nhà trên đó , những con thuyền nhỏ có , to có , nguyên cả một cây gỗ khoét – thuyền độc mộc bị vùi lấp trong lòng đất đã nói lên điều đó . Có bộ lạc , bộ tộc , có tù trưởng , có tộc trưởng . Sự bành trướng về đất đai , tham vọng về quyền hành , của cải vật chất làm con người tối mắt . Sự giao thương lúc đầu là đổi trác , sau là mua bán . Thế là có vua , có chúa , có binh lính , có kẻ phu phen tạp dịch . Có mua thì có bán , có cầu thì phải có cung . Sản vật làm ra đã sản sinh ra lớp thương hồ , những người buôn , những nhà bán lẻ …. những nẻo đường trên sông ,trên bộ dần mở ra để phục vụ tham vọng và mục đích cũng như thành những nghề mưu sinh của mọi tầng lớp xã hội . Continue reading

CHUYỆN LÀNG GỐM (15)

Ký ức xưa lại hiện về , dòng sông lờ lững và con đò cũng lờ lững . Nắng phản chiếu qua làn sóng nước hắt lên mầu má , bờ vai căng tròn , bộ ngực căng đầy , làn da bánh mật , cái nhìn hút hồn làm chàng trai mới lớn xao động ! Nàng dứt khoát không nhận khoản tiền bá chàng đưa thêm. Continue reading

CHUYỆN LÀNG GỐM (16)

Không hiểu quãng sông này hay quãng dưới kia thời Trần , Chiêu Văn Vương Trần Nhật Duật chạy giặc trên sông phát hiện cuối sông có phục kích qua lối truy kích của địch đã bỏ thuyền lên bộ thoát một cách ngoạn mục , để lại một bài học sâu sắc trong binh thư ! Continue reading

CHUYỆN LÀNG GỐM (17)

Càng vào hè càng bức , các bài tập càng dầy thêm : đánh , đỡ , đâm chém ,chống quân kỵ , xáp trận . Trung sỹ Hoắc có cái tật : coi lính như con , thương lính hơn vợ . Thật dễ hiểu bởi lính là cơm no, là áo ấm , là thoát khỏi đói nghèo , là thăng quan tiến chức , là niềm kiêu hãnh với bằng hữu nơi quê nhà . Lính không được phép đói , lính không được phép gầy ốm , lính qua tay ta đào luyện phải tinh thông binh nghiệp .
Phép vượt hào , hào càng ngày càng sâu càng rộng ra . Nào chạy lấy đà nhún người nhẩy , chú ý dưới hào cắm chông , không qua được chỉ có lòi ruột …,

Continue reading