Người châu Âu chào nhau theo thời gian trong ngày.
Người Việt gặp nhau không cần thực hành ngôn ngữ kiểu:
Chào buổi sáng!
Chào buổi chiều!
Chào buổi tối… khuya!
Tag Archive | đồ gốm
GÓC NHÌN-TRI ÂN DỊP 20 THÁNG MƯỜI MỘT
Ngão và Lươn đều là những kẻ ham hố, tạp ăn nhưng luôn chỉ trích nhau về thói ăn uống “thùng bất chi thình”.
Một hôm, mép đang dính đầy thức ăn, Ngão lên tiếng:
-Thế quái nào mà ông không bao giờ chịu nhường nhịn tôi lấy một miếng?
-Ông có dở hơi không-Lươn vặc lại.
GÓC NHÌN: MẶT QUEN
Chuyện thứ nhất
Thầy thường dạy đời trên tivi.
Một lần, đi trực giảng, trong lúc đợi cơm tối, thầy lạo dạo bờ đê để giết thời gian.
Lũ trẻ thôn quê thấy người lạ liền chạy theo. Bỗng chúng chỉ trỏ rồi thì thầm:
-Ông này trông quen quen chúng may ạ !
-Ừ, tao gặp lão già ấy ở đâu rồi í !
-Mặt quen “méo” chịu được !
GÓC NHÌN: CHUYỆN NGHE ĐƯỢC
Quầy hàng thịt nằm cạnh quầy quần áo nên hai chị sồn sồn thường tầm phào thậm chí chỉ trích nhau làm vui. Và họ chẳng bao giờ giận dỗi sự chọc ngoáy của đối thủ.
Hôm nay, hai bà bắt đầu chuyện hàng ngày bằng tin tăng giảm giá.
Chị bán thịt:
-Tối qua chồng mày say bí tỷ, thằng hàng xóm có nhảy vào ôm hàng khi cô tăng giá áo, hạ giá quần không?
Khi nào có tiền
Vợ quẳng thúng gánh vào đống rơm, rồi ấm ức cáu cẳn:
-Mong có ngày vang vẻ. Em chẳng nề hà, theo anh đến bất kể đâu, chỉ để ngắm nhìn vài ba món gốm cổ…
GÓC NHÌN – BÉ MÀ TO
Tý đi chơi cùng bố mẹ ở phố “Người Lớn.”
Mẹ đỏ mặt. Bố lom khom. Còn nó tủm tỉm cười, rồi nói:
-Mẹ về đi! Con với bố ở đây!
THẠP TRẦN ÁM HOẠ*
Ta thường thấy gốm hoa nâu thời Lý – Trần với các họa tiết NỀN TRẮNG HOA NÂU hoặc ít hơn nữa là NỀN NÂU HOA TRẮNG…Còn hoa văn ÁM HOẠ thì rất phổ biến trên âu, ang, bát, đĩa,…cùng thời.
CỔ VẬT LY HƯƠNG*
Khi ngắm nhìn những kiệt tác văn hoá Việt cổ tại các bảo tàng và các bộ sưu tập tư nhân ở nước ngoài tôi cứ tự hỏi nạn chảy máu cổ vật nước ta có từ khi nào. Tìm hiểu tư liệu, tôi đã có câu trả lời.
GỐM MEN NGỌC SỚM*
Theo tôi biết thì gốm men ngọc sớm nhất có từ thời Lục Triều, trải qua Tuỳ, Đường, đến Tống, Nguyên thì gốm men ngọc đạt đến đỉnh cao.
NHẤT DÁNG, NHÌ DA, TAM TOÀN, TỨ TUỔI*
Mọi người đưa ra tiêu thức đánh giá như vậy. Mà IEM dáng thì LÙN, da thì CHẨY, kèm theo vài vết SẸO, tuổi thì mới MƯỜI BẢY ( AD 17th Century ), que IEM tận Bat Trang. Tưởng rằng sẽ chết già, ai ngờ có gã lẩm cẩm rước em về. Lâu lâu còn đưa em đi trình diễn LIVE SHOW nữa chứ. Thế mới biết cái DUYÊN là quan trọng mức nào, chứ không phải các bác cứ phán: NHẤT HẬU DUỆ, NHÌ TIỀN TỆ, BA QUAN HỆ, TỨ-NGŨ-LỤC- THẤT-BÁT…LÀ TRÍ TUỆ gì đó! Em nghe mà như điếc, chẳng hiểu mô tê gì hết chơn!