TRÀ CỤ, TỬU CỤ 1 *

Một trà, một rượu, một đàn bà
Ba cái lăng nhăng nó quấy ta
Chừa được thứ nào, hay thứ ấy
Có chăng, chừa rượu với chừa trà!


Cụ Tú Xương nói vậy thôi, chứ tôi tin rằng cụ không hề chừa…thứ nào cả!!! Tôi thì đang cố chừa…từ từ!
Riêng một thứ, nói thật, tôi khó từ nhất là thú sưu tập các loại trà cụ, tửu cụ! Có gì mà mê thế? Chỉ để…chơi, để ngắm thôi! Và cũng..” đến giờ chơi, mang đến lại…mang về “!!!
Có một điều thú vị khi sưu tầm các bộ trà cụ, tửu cụ, tôi thường để ý: nguyện các bình trà, bình rượu đẹp, quý hiếm lại thường không có…quai! Phải chăng người chế tác lơ đãng, thiếu sót, hay do tiết kiệm chút cao lanh? Nhiều người chơi chắc cũng không hiểu nên tự chế thêm những bộ quai bằng đồng, thậm chí bằng vàng cho nó…oách!!! Thật ra…
…Trong Hoàng cung trước kia, khi pha trà, bưng rượu cho các ông vua, bà hoàng hoặc các quan đại triều, kể cả trong các gia đình quyền quý, cao sang, người hầu thường phải rất cung kính, bưng rót bằng cả hai tay. Do vậy, bình rượu, bình trà có thêm chiếc quai chỉ là…vô dụng!


Vì vậy, khi xem kiểu dáng, hoa văn, họa tiết trên một chiếc bình, ta cũng có thể hiểu những vật dụng đó đã từng được dùng cho những đối tượng nào trong xã hội xưa. Và qua đó, ta cũng biết được giá trị của từng món đồ mà ta đang mỏi mắt đi tìm. Đặc biệt những món đồ có chữ KÍNH trong lòng thì…chớ bỏ qua!!!
Chuyện vui tếu táo buổi sáng khi tôi đang uống…cà phê!!!

Nguồn: https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=459240781085918&id=100010000008701

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.