GỐM VÀ THIỀN*

Hơn chục năm trước, nhà thơ Nguyễn Duy đến gặp tôi, ngỏ ý muốn in một tập Thơ. Tưởng thơ của anh, tôi ngạc nhiên khi xem bản thảo. Hoá ra một tập THƠ THIỀN LÝ TRẦN, do chính anh chọn lọc và được trình bày rất đẹp.

Tôi vui vẻ và hứa sẽ in thật đẹp, một mặt vì anh là khách hàng, một khách hàng đặc biệt, một nhà thơ mà tôi rất ngưỡng mộ, mặt khác tôi cũng có quan tâm đến THIỀN, đọc nhiều cuốn sách về Phật giáo và Thiền, trong đó có một số cuốn như ” Cái vô hạn trong lòng bàn tay “, ” Lượng tử và Hoa Sen ” của Trịnh Xuân Thuận. Ông là giáo sư ngành Vật lý thiên văn tại ĐH Virgina, Hoa Kỳ, một nhà thơ, một triết gia, một phật tử và một nhà hoạt động vì môi trường và hoà bình. Ông viết nhiều cuốn sách có giá trị cao về vũ trụ học và đặc biệt là về mối tương quan giữa khoa học vũ trụ và Phật giáo!
Trở lại tập Thơ thiền Lý Trần, trong đó tôi đặc biệt thích bài SẮC KHÔNG được cho là của Thiền sư Từ Đạo Hạnh, với bản dịch:
CÓ và KHÔNG
Có thì có tự mảy may
Không thì cả thế gian này cũng không
Kìa trông bóng nguyệt lòng sông
Ai hay có có không không là gì…


Không chỉ là những vần thơ hay, mà còn là cả một triết lý Phật học sâu sa, đầy ý nghĩa, và rất THIỀN…
Điều đặc biệt là sau này có rất nhiều nhà thơ đưa SẮC KHÔNG vào trong THƠ…
Bao nhiêu chiếc lá cuối thu
Nép vào một góc thương mùa heo may
Hoàng hôn đỏng đảnh về đây
Khép hờ vạt nắng đắm say lòng người
Mơ màng một bóng hồng tươi
Nhận ra chợt hiểu là đời SẮC KHÔNG!
Hay:
Em về ngọn nến lung linh gió
Trải xuống vô cùng sợi SẮC KHÔNG
Đưa tay khuấy bóng em thành khói
Chợt cõi muôn trùng nở rộ bông
Giật mình ta gói chiêm bao lại
Vẫn thấy em còn giữa mênh mông
Bàng hoàng như đang cơn hấp hối
Có thật em, có thật ta không?…

Trở tiếp về THIỀN và GỐM. Trong một bài viết, với góc độ một người sưu tập, trong cuốn GỐM HOA NÂU VIỆT NAM, tôi có nhắc đến chất thiền trong dòng gốm thời Lý Trần.


Còn trong cuộc đời, trong cuộc chơi, có khi những việc làm tưởng như nhỏ nhặt lại có ý nghĩa thật lớn lao, những hiện vật bé tẹo, giản đơn vẫn mang nhiều giá trị, ngược lại những lời đao to búa lớn lại trống rỗng, những hiện vật tưởng như to tát nhưng chẳng mấy giá trị…Đó là tôi tự chiêm ngẫm vậy thôi, chứ đời mỗi người mỗi khác…

Nguồn: https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=442019942808002&id=100010000008701

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.